Vì anh yêu tôi trước, nên tình yêu giống như trò đuổi bắt tình cảm. Khi anh đi nhanh hơn tôi thì anh sẽ đi chậm lại để chờ tôi. Và anh cũng mong sau này, khi anh đi chậm hơn tôi, tôi cũng sẽ lùi một bước để chờ anh. Nhưng bây giờ, mãi mãi, chúng tôi sẽ đi hai con đường song song không có điểm giao cắt, vì mãi mãi, tôi bao giờ cũng đi chậm hơn anh, và lần này, anh không chờ tôi nữa.


***

Nếu bạn đã từng yêu khi còn đang ngồi trên ghế nhà trường, nghĩa là bạn may mắn hơn rất nhiều người khi không có những kí ức trong vắt về tình yêu hồn nhiên tuổi thanh xuân, đó là thứ tình cảm lãng mạn mà tình yêu trưởng thành không có được, vì thế khi nhớ đến anh, tình yêu tuổi thanh xuân, tôi vẫn trân trọng như kỉ vật hiếm có của thời gian.

Tôi đã từng yêu một người con trai, người khiến tôi cảm thấy mình trở nên ý nghĩa và quan trọng hơn bao giờ hết. Người có thể cho tôi những lời khuyên và định hướng trong học tập, người làm tôi có thể tự hào vì luôn là sinh viên xuất sắc của trường, người có thể khuyến khích tôi làm những điều tôi mơ ước, ấp ủ. Và người ở rất gần, mà cũng rất xa, không bao giờ tôi hiểu thấu tâm can họ, chỉ biết họ cũng đã từng yêu tôi rất nhiều.

Tình yêu ở người con trai tuổi mới lớn dường như khác với người trưởng thành. Vì thế khi ra trường, chúng tôi đánh mất nhau. Đó là quãng thời gian khó khăn nhất, những kỉ niệm buồn nhất, dường như là điểm báo để kết thúc tình yêu đẹp gần 4 năm, với những yêu thương chưa bao giờ trọn vẹn.

tuổi thanh xuân

Ngày anh ra đi không một lý do, tôi như chết trân trong những kí ức quá ngọt ngào. Vì sao? Đêm nào cũng khóc ướt đẫm gối. Tôi không thể tìm thấy anh ở bất cứ đâu, kể cả những con đường ngập đầy lá chúng tôi hay đi qua. Tôi cũng không dám vào nhà anh mà chỉ đứng ngoài nhìn vào, chờ đợi một bóng hình quen thuộc nhưng không thấy anh. Anh từng nói rằng, tình yêu của anh dành cho tôi như chiếc xe đạp, nếu anh đi thì nó sẽ đi, còn nếu anh dừng lại, thì chiếc xe đạp ấy sẽ bị đổ. Giống như việc, anh là người yêu tôi nhiều hơn tôi yêu anh, nên chỉ cần anh không nuôi dưỡng tình yêu đó, thì cả hai sẽ dừng lại, và anh đã làm thế.

Vì anh yêu tôi trước, nên tình yêu giống như trò đuổi bắt tình cảm. Khi anh đi nhanh hơn tôi thì anh sẽ đi chậm lại để chờ tôi. Và anh cũng mong sau này, khi anh đi chậm hơn tôi, tôi cũng sẽ lùi một bước để chờ anh. Nhưng bây giờ, mãi mãi, chúng tôi sẽ đi hai con đường song song không có điểm giao cắt, vì mãi mãi, tôi bao giờ cũng đi chậm hơn anh, và lần này, anh không chờ tôi nữa.

Hỏi có tiếc nuối không? Có chứ. Hỏi có đau không? Có chứ. Vì tôi đã tự mình đánh mất đi một điều đã từng rất quý giá. Và đến bây giờ, mặc dù rất muốn một lần được hiểu thấu tâm can anh, một lần được đáp trả tình yêu quý giá anh đã từng dành cho tôi. Chúng tôi đánh mất nhau, đánh mất cả tình bạn vốn dĩ đã rất đẹp trước đó. Biết anh sẽ trách, sẽ giận tôi nhiều lắm. Nhưng trong tâm can, tôi luôn mong được đóng băng tình yêu trong vắt tôi đã từng có ở đó, thật lâu, thật lâu… Tương lai, trên hai cung đường song song chúng tôi đi, tình yêu đó sẽ là những kí ức về tuổi thanh xuân tươi đẹp duy nhất chúng tôi có thời trẻ, để trân trọng, giữ gìn.

Sau này, nếu có cơ hội gặp lại, tôi sẽ vẫn nói, tôi cảm ơn anh!
Dung Bùi
Those years (Những năm tháng ấy – Hồ Hạ)

"Quay trở lại thời điểm ban đầu.
Gương mặt em ngây thơ trong ký ức.
Cuối cùng chúng ta cũng đi đến ngày hôm nay.
Bức ảnh cũ giấu trong ngăn bàn.
Gợi lên biết bao kỷ niệm.

Hôm nay chàng trai có hẹn với cô gái ấy.
Quay trở lại thời điểm ban đầu.
Ngốc nghếch đứng trước tấm gương kia.
Vụng về thắt chiếc cà vạt màu đỏ.
Chải mái tóc cho ra dáng một người trưởng thành.
Khoác lên mình bộ âu phục lịch lãm.
Khi gặp lại nhất định em sẽ đẹp hơn cả trong tưởng tượng.

Rất muốn được trở lại những năm tháng ấy.
Người ngồi trước, ngồi sau trong lớp.
Cố ý gây chuyện để nghe lời em mắng dịu dàng.
Dãy số trên chiếc bảng kia.
Sao em nỡ chia rẽ chúng.
Ai ngồi cạnh ai, cậu ấy đã yêu cô ấy mất rồi.

Cơn mưa bỏ lại những năm tháng ấy.
Tình yêu bỏ lại những năm tháng ấy.
Rất muốn ôm lấy em.
Ôm lấy dũng khí đã trôi xa.
Từng ước mơ chinh phục cả thế giới.
Nhưng cuối cùng quay đầu lại mới nhận ra.
Thế gian này, từng mảnh, từng mảnh đều là em.

Cơn mưa bỏ lại những năm tháng ấy.
Tình yêu bỏ lại những năm tháng ấy.
Rất muốn nói với em.
Rằng anh chưa từng lãng quên.
Bầu trời ấy sao đêm lung linh.

Lời hẹn ước ở thế giới song song.
Nếu gặp lại nhau anh sẽ ôm chặt lấy em trong vòng tay.
Ôm em thật chặt trong vòng tay…"

0 nhận xét:

Đăng nhận xét