Mùa đông phải chăng là mùa của yêu thương vì chỉ có khi giá lạnh người ta mới thấy ấm áp, nồng nàn đến ngây dại trong những cái ôm siết chặt. Mùa đông cũng là mùa của sự chia ly bởi lúc này đây em thấy lòng mình lạnh lẽo, đông đến vội quá em đã kịp đâu tìm thấy một bờ vai ấm để tựa vào.


***

Chỉ mong mỗi sáng thức dậy anh sẽ nói rằng anh yêu và nhớ em thật nhiều, chỉ thế thôi cũng quá đủ cho em hạnh phúc rồi anh ạ. Tình yêu mong manh lắm, đến và đi bất chợt, tình đi, những lời hứa cũng trở thành dĩ vãng, cũng nhạt nhòa…

Em gửi vào mùa đông năm nay chút mông lung vì những con gió chuyển mùa bất chợt. Đông đã về cho những chiếc lá đua nhau xào xạc, đông về cho những chàng trai cô gái tặng nhau những chiếc áo ấm, khăn len. Mùa đông phải chăng là mùa của yêu thương vì chỉ có khi giá lạnh người ta mới thấy ấm áp, nồng nàn đến ngây dại trong những cái ôm siết chặt. Mùa đông cũng là mùa của sự chia ly bởi lúc này đây em thấy lòng mình lạnh lẽo, đông đến vội quá em đã kịp đâu tìm thấy một bờ vai ấm để tựa vào.

Co ro trong con gió chiều đông, em cứ bước đi vô thức trong nỗi nhớ miên man tràn về. Mùa đông không có tuyết rơi, không có khăn len và cũng chẳng có anh bên cạnh, em thấy mình nhỏ bé quá giữa cái náo nhiệt của Sài Gòn. Trái đất tròn, người ta vẫn có thể gặp nhau vào một lúc nào đó, còn Sài Gòn tuy không quá rộng nhưng đến nỗi ta lại lạc mất nhau, anh nhỉ?

Anh mang đến cho em mùa xuân tràn ngập những tiếng cười, nỗi khao khát tình yêu thời trai trẻ trong anh và em là có thật. Ta cũng từng ao ước những buổi cơm chiều quây quần trong tiếng cười nghịch dại của trẻ thơ, anh sẽ dạy con trở thành một chàng trai có trách nhiệm mạnh mẽ lại giỏi giang, anh bảo mẹ nó phải dạy con học hát, học văn và hiền thục như người mà anh yêu dấu nữa. Nhiều lắm anh nhỉ những toan tính cho tương lai và nơi cuối con đường chông gai ấy anh sẽ luôn đợi em với bó hồng rực rỡ, anh hứa thế!

trái tim lạnh

Vậy mà, mùa đông này không có tuyết rơi, nhưng cũng đủ để phủ mờ những yêu thương nồng nàn trong con tim yêu ngây dại, mùa đông lạnh lẽo quá anh ơi khi chẳng còn bờ vai anh để tựa vào nữa, chẳng còn ai nắm lấy tay em để xua đi cái lạnh giá đến buốt lòng.

Này anh yêu ơi, xin anh hãy thôi xuất hiện trong cuộc sống của em nữa, thôi mỉm cười với em mỗi sáng khi em thức dậy, thôi pha cho em ly sữa nóng và những lời yêu thương ngọt ngào. Đừng lạc vào giấc mơ của em mỗi đêm, đừng khoát cho em chiếc áo len khi trời trở gió, cũng thôi đừng ôm siết lấy đôi vai gầy đang run lên trong con gió đông lùa về. Ừ, anh xa thật rồi chỉ là em chưa thật sự quen với một cuộc sống không anh thôi.

Lạc bước trên đường quen, em chợt hiểu hãy tin rằng mình đang được yêu ngày hôm nay hoặc giả chỉ có thể là được yêu nhau trong khoảnh khắc nào đó gần nhất phải không anh, những lời hứa ngọt ngào phải chăng chỉ là gió là mây là con nước lững lờ trôi xa.

Ấm áp những lúc ta ở bên vỗ về nhau.

Mặc cho những khó khăn vây quanh tình mỏng manh.

Anh nói, nói rằng sẽ…Anh hứa, hứa rằng sẽ…

Mà thời gian cũng cuốn trôi tất cả.

Giá như ngày ấy, khi yêu nhau anh chỉ nói rằng anh yêu em, anh yêu và tin rằng mình thật sự yêu thương em nhất trong khoảnh khắc này, và anh hãy cứ yêu, cứ giữ mãi cái cảm xúc ấy khi bên em thì có lẽ lúc này đây em không phải sợ hãi những lời hứa rằng yêu mãi mãi.

Người ta cứ bảo nhau con bé này điên chắc…mỏng manh thế giữa mùa đông lạnh lùng.

Em biết mình thật sự rét mướt nhưng em chẳng còn đủ sức để tự khoác lên vai mình chút ấm áp mỏng manh nữa anh ạ. Là vì, hãy cứ để gió đông năm nay lùa vào tim em…

Em vẫn ở đây thôi giữa mùa đông giữa những nổi nhớ thương anh đến da diết và khắc khoải…
Mai Lê
Lời dịch bài hát Melted (AKMU)

Bầu trời xanh ngắt nơi gió và mây thường lui tới nay đã chuyển màu xám ngắt

Bỏ lại bóng tối đang ngự trị trong tâm trí

Mặc nó đóng băng thành cái bóng lạnh lẽo bao trùm đêm đen

Giá như trái tim băng giá của người có thể tan chảy

Thì giờ đây tôi đã có một bài ca ấm áp hơn

Cớ sao trái tim người lại buốt giá đến vậy?

Tại sao họ lạnh lùng đến vậy?

0 nhận xét:

Đăng nhận xét